孤 gū 舟 zhōu 杂 zá 咏 yǒng - - 曹 cáo 玘 qǐ
才 cái 过 guò 长 cháng 亭 tíng 复 fù 短 duǎn 亭 tíng , , 隔 gé 江 jiāng 遥 yáo 见 jiàn 一 yī 峰 fēng 青 qīng 。 。
多 duō 情 qíng 犹 yóu 有 yǒu 春 chūn 深 shēn 鸟 niǎo , , 到 dào 处 chù 催 cuī 归 guī 不 bù 少 shǎo 停 tíng 。 。
孤舟杂咏。清代。曹玘。才过长亭复短亭,隔江遥见一峰青。 多情犹有春深鸟,到处催归不少停。