斋 zhāi 中 zhōng 鸡 jī 冠 guān 花 huā 盛 shèng 开 kāi - - 张 zhāng 廷 tíng 寿 shòu
一 yī 种 zhòng 花 huā 曾 céng 耐 nài 久 jiǔ 看 kàn , , 可 kě 怜 lián 红 hóng 不 bù 倚 yǐ 阑 lán 干 gān 。 。
雅 yǎ 宜 yí 窗 chuāng 畔 pàn 添 tiān 芳 fāng 讯 xùn , , 漫 màn 向 xiàng 墙 qiáng 阴 yīn 怯 qiè 暮 mù 寒 hán 。 。
露 lù 重 zhòng 不 bù 妨 fáng 轻 qīng 手 shǒu 折 zhé , , 秋 qiū 深 shēn 只 zhǐ 觉 jué 上 shàng 头 tou 难 nán 。 。
淮 huái 南 nán 已 yǐ 是 shì 登 dēng 仙 xiān 去 qù , , 冷 lěng 落 luò 霜 shuāng 天 tiān 鹤 hè 顶 dǐng 丹 dān 。 。
斋中鸡冠花盛开。清代。张廷寿。一种花曾耐久看,可怜红不倚阑干。 雅宜窗畔添芳讯,漫向墙阴怯暮寒。 露重不妨轻手折,秋深只觉上头难。 淮南已是登仙去,冷落霜天鹤顶丹。