春 chūn 日 rì 杂 zá 感 gǎn - - 曹 cáo 昕 xīn
渴 kě 鸟 niǎo 啄 zhuó 冰 bīng 冰 bīng 尽 jǐn 开 kāi , , 飞 fēi 飞 fēi 争 zhēng 唤 huàn 好 hǎo 春 chūn 来 lái 。 。
谁 shuí 人 rén 为 wéi 忆 yì 孤 gū 山 shān 鹤 hè , , 独 dú 唳 lì 东 dōng 风 fēng 怨 yuàn 落 luò 梅 méi 。 。
春日杂感。清代。曹昕。渴鸟啄冰冰尽开,飞飞争唤好春来。 谁人为忆孤山鹤,独唳东风怨落梅。