飞 fēi 红 hóng - - 康 kāng 有 yǒu 为 wéi
青 qīng 鸟 niǎo 能 néng 无 wú 信 xìn , , 黄 huáng 骢 cōng 自 zì 踏 tà 春 chūn 。 。
银 yín 栊 lóng 温 wēn 绣 xiù 被 bèi , , 珠 zhū 馆 guǎn 屑 xiè 香 xiāng 尘 chén 。 。
低 dī 黛 dài 频 pín 羞 xiū 镜 jìng , , 飞 fēi 红 hóng 欲 yù 坠 zhuì 人 rén 。 。
回 huí 头 tóu 见 jiàn 华 huá 月 yuè , , 华 huá 月 yuè 更 gèng 鲜 xiān 新 xīn 。 。
飞红。清代。康有为。青鸟能无信,黄骢自踏春。 银栊温绣被,珠馆屑香尘。 低黛频羞镜,飞红欲坠人。 回头见华月,华月更鲜新。