杜 dù 宇 yǔ 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 曹 cáo 俊 jùn
金 jīn 粉 fěn 楼 lóu 台 tái 百 bǎi 战 zhàn 场 chǎng , , 诗 shī 魂 hún 唤 huàn 起 qǐ 恨 hèn 茫 máng 茫 máng 。 。
春 chūn 风 fēng 春 chūn 雨 yǔ 愁 chóu 中 zhōng 夜 yè , , 江 jiāng 北 běi 江 jiāng 南 nán 望 wàng 故 gù 乡 xiāng 。 。
便 biàn 解 jiě 倒 dào 悬 xuán 终 zhōng 自 zì 苦 kǔ , , 只 zhǐ 催 cuī 归 guī 去 qù 为 wèi 谁 shuí 忙 máng 。 。
即 jí 今 jīn 带 dài 甲 jiǎ 神 shén 州 zhōu 满 mǎn , , 莫 mò 更 gèng 闻 wén 声 shēng 到 dào 洛 luò 阳 yáng 。 。
杜宇二首 其二。清代。曹俊。金粉楼台百战场,诗魂唤起恨茫茫。 春风春雨愁中夜,江北江南望故乡。 便解倒悬终自苦,只催归去为谁忙。 即今带甲神州满,莫更闻声到洛阳。