梅 méi 花 huā 九 jiǔ 首 shǒu 次 cì 高 gāo 青 qīng 邱 qiū 韵 yùn - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
满 mǎn 院 yuàn 清 qīng 光 guāng 锁 suǒ 梦 mèng 痕 hén , , 冰 bīng 心 xīn 端 duān 不 bù 藉 jí 香 xiāng 温 wēn 。 。
舟 zhōu 回 huí 剡 shàn 曲 qū 疑 yí 无 wú 路 lù , , 山 shān 入 rù 罗 luó 浮 fú 尚 shàng 有 yǒu 村 cūn 。 。
修 xiū 到 dào 飞 fēi 琼 qióng 丹 dān 换 huàn 骨 gǔ , , 好 hǎo 凭 píng 宋 sòng 玉 yù 赋 fù 招 zhāo 魂 hún 。 。
谁 shuí 怜 lián 断 duàn 角 jiǎo 疏 shū 灯 dēng 夜 yè , , 凝 níng 伫 zhù 昏 hūn 黄 huáng 半 bàn 掩 yǎn 门 mén 。 。
梅花九首次高青邱韵。清代。曹家达。满院清光锁梦痕,冰心端不藉香温。 舟回剡曲疑无路,山入罗浮尚有村。 修到飞琼丹换骨,好凭宋玉赋招魂。 谁怜断角疏灯夜,凝伫昏黄半掩门。