秋 qiū 雨 yǔ 次 cì 钱 qián 双 shuāng 山 shān 秋 qiū 灯 dēng 韵 yùn - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
飒 sà 飒 sà 萧 xiāo 萧 xiāo 寄 jì 恨 hèn 迟 chí , , 阶 jiē 庭 tíng 秋 qiū 草 cǎo 尚 shàng 葳 wēi 蕤 ruí 。 。
清 qīng 愁 chóu 难 nán 共 gòng 蕉 jiāo 心 xīn 展 zhǎn , , 旧 jiù 意 yì 还 hái 惊 jīng 竹 zhú 泪 lèi 随 suí 。 。
深 shēn 锁 suǒ 帘 lián 栊 lóng 人 rén 去 qù 后 hòu , , 峭 qiào 寒 hán 衾 qīn 枕 zhěn 夜 yè 阑 lán 时 shí 。 。
却 què 嫌 xián 灯 dēng 底 dǐ 虫 chóng 声 shēng 急 jí , , 絮 xù 断 duàn 离 lí 肠 cháng 总 zǒng 不 bù 知 zhī 。 。
秋雨次钱双山秋灯韵。清代。曹家达。飒飒萧萧寄恨迟,阶庭秋草尚葳蕤。 清愁难共蕉心展,旧意还惊竹泪随。 深锁帘栊人去后,峭寒衾枕夜阑时。 却嫌灯底虫声急,絮断离肠总不知。