梅 méi 花 huā 四 sì 首 shǒu 次 cì 渔 yú 洋 yáng 山 shān 人 rén 韵 yùn - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
花 huā 前 qián 生 shēng 气 qì 傲 ào 清 qīng 霜 shuāng , , 春 chūn 月 yuè 娟 juān 娟 juān 照 zhào 曲 qū 塘 táng 。 。
七 qī 里 lǐ 雾 wù 深 shēn 虚 xū 揽 lǎn 镜 jìng , , 五 wǔ 铢 zhū 衣 yī 薄 báo 不 bù 盈 yíng 箱 xiāng 。 。
独 dú 怜 lián 横 héng 笛 dí 归 guī 隋 suí 苑 yuàn , , 可 kě 有 yǒu 珍 zhēn 珠 zhū 慰 wèi 蜀 shǔ 王 wáng 。 。
问 wèn 道 dào 秦 qín 川 chuān 新 xīn 织 zhī 锦 jǐn , , 肯 kěn 将 jiāng 花 huā 样 yàng 列 liè 宫 gōng 坊 fāng 。 。
梅花四首次渔洋山人韵。清代。曹家达。花前生气傲清霜,春月娟娟照曲塘。 七里雾深虚揽镜,五铢衣薄不盈箱。 独怜横笛归隋苑,可有珍珠慰蜀王。 问道秦川新织锦,肯将花样列宫坊。