冬 dōng 柳 liǔ 次 cì 无 wú 锡 xī 钱 qián 茂 mào 才 cái 瀚 hàn 生 shēng - - 曹 cáo 家 jiā 达 dá
小 xiǎo 园 yuán 残 cán 雪 xuě 龁 hé 垣 yuán 衣 yī , , 瘦 shòu 尽 jǐn 风 fēng 情 qíng 百 bǎi 事 shì 非 fēi 。 。
江 jiāng 上 shàng 雁 yàn 啼 tí 红 hóng 板 bǎn 冷 lěng , , 天 tiān 涯 yá 人 rén 远 yuǎn 素 sù 书 shū 稀 xī 。 。
梦 mèng 和 hé 残 cán 月 yuè 疏 shū 难 nán 系 xì , , 愁 chóu 泣 qì 荒 huāng 烟 yān 涩 sè 不 bù 飞 fēi 。 。
一 yī 自 zì 青 qīng 阳 yáng 惊 jīng 受 shòu 谢 xiè , , 到 dào 今 jīn 冷 lěng 眼 yǎn 与 yǔ 时 shí 违 wéi 。 。
冬柳次无锡钱茂才瀚生。清代。曹家达。小园残雪龁垣衣,瘦尽风情百事非。 江上雁啼红板冷,天涯人远素书稀。 梦和残月疏难系,愁泣荒烟涩不飞。 一自青阳惊受谢,到今冷眼与时违。