题 tí 王 wáng 雨 yǔ 时 shí 亲 qìng 家 jia 遗 yí 照 zhào 二 èr 首 shǒu - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
江 jiāng 南 nán 荡 dàng 子 zǐ 老 lǎo 还 huán 乡 xiāng , , 感 gǎn 旧 jiù 山 shān 阳 yáng 玉 yù 笛 dí 凉 liáng 。 。
一 yī 代 dài 交 jiāo 情 qíng 留 liú 白 bái 社 shè , , 半 bàn 生 shēng 旅 lǚ 梦 mèng 醒 xǐng 黄 huáng 粱 liáng 。 。
尽 jǐn 多 duō 词 cí 客 kè 成 chéng 新 xīn 鬼 guǐ , , 剩 shèng 有 yǒu 宫 gōng 人 rén 说 shuō 上 shàng 皇 huáng 。 。
惆 chóu 怅 chàng 钟 zhōng 期 qī 怜 lián 后 hòu 死 sǐ , , 断 duàn 琴 qín 弹 dàn 落 luò 满 mǎn 天 tiān 霜 shuāng 。 。
题王雨时亲家遗照二首。清代。张洵佳。江南荡子老还乡,感旧山阳玉笛凉。 一代交情留白社,半生旅梦醒黄粱。 尽多词客成新鬼,剩有宫人说上皇。 惆怅钟期怜后死,断琴弹落满天霜。