题 tí 许 xǔ 颂 sòng 慈 cí 明 míng 经 jīng 诗 shī 稿 gǎo - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
应 yīng 刘 liú 踪 zōng 迹 jī 各 gè 西 xī 东 dōng , , 两 liǎng 地 dì 钦 qīn 迟 chí 一 yī 柬 jiǎn 通 tōng 。 。
诗 shī 本 běn 性 xìng 灵 líng 随 suí 意 yì 转 zhuǎn , , 语 yǔ 含 hán 天 tiān 籁 lài 自 zì 然 rán 工 gōng 。 。
文 wén 章 zhāng 无 wú 命 mìng 同 tóng 罗 luó 隐 yǐn , , 风 fēng 雅 yǎ 多 duō 情 qíng 继 jì 放 fàng 翁 wēng 。 。
最 zuì 是 shì 英 yīng 光 guāng 兼 jiān 灏 hào 气 qì , , 长 cháng 安 ān 幻 huàn 事 shì 吊 diào 三 sān 忠 zhōng 。 。
题许颂慈明经诗稿。清代。张洵佳。应刘踪迹各西东,两地钦迟一柬通。 诗本性灵随意转,语含天籁自然工。 文章无命同罗隐,风雅多情继放翁。 最是英光兼灏气,长安幻事吊三忠。