重 zhòng 游 yóu 随 suí 寓 yù 花 huā 落 luò 无 wú 人 rén 曾 céng 几 jǐ 何 hé 时 shí 不 bù 胜 shèng 今 jīn 昔 xī 之 zhī 感 gǎn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
蓬 péng 蓬 péng 飞 fēi 絮 xù 撩 liáo 人 rén 肠 cháng , , 鶗 tí 鴂 jué 声 shēng 残 cán 梦 mèng 一 yī 场 chǎng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 名 míng 园 yuán 依 yī 旧 jiù 好 hǎo , , 青 qīng 青 qīng 桃 táo 李 lǐ 又 yòu 成 chéng 行 háng 。 。
重游随寓花落无人曾几何时不胜今昔之感二首 其二。清代。张洵佳。蓬蓬飞絮撩人肠,鶗鴂声残梦一场。 惟有名园依旧好,青青桃李又成行。