伤 shāng 春 chūn 词 cí 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 十 shí 二 èr - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
和 hé 气 qì 为 wèi 祥 xiáng 戾 lì 气 qì 殃 yāng , , 年 nián 来 lái 此 cǐ 理 lǐ 惯 guàn 思 sī 量 liang 。 。
如 rú 何 hé 良 liáng 夜 yè 清 qīng 歌 gē 地 dì , , 遽 jù 作 zuò 空 kōng 王 wáng 撒 sā 手 shǒu 场 chǎng 。 。
生 shēng 性 xìng 难 nán 驯 xún 原 yuán 虑 lǜ 汝 rǔ , , 遗 yí 孤 gū 返 fǎn 哺 bǔ 竟 jìng 无 wú 娘 niáng 。 。
香 xiāng 山 shān 未 wèi 老 lǎo 恩 ēn 情 qíng 重 zhòng , , 谱 pǔ 作 zuò 哀 āi 词 cí 当 dāng 悼 dào 亡 wáng 。 。
伤春词十二首 其十二。清代。张洵佳。和气为祥戾气殃,年来此理惯思量。 如何良夜清歌地,遽作空王撒手场。 生性难驯原虑汝,遗孤返哺竟无娘。 香山未老恩情重,谱作哀词当悼亡。