伤 shāng 春 chūn 词 cí 十 shí 二 èr 首 shǒu 其 qí 六 liù - - 张 zhāng 洵 xún 佳 jiā
添 tiān 香 xiāng 红 hóng 袖 xiù 肖 xiào 传 chuán 神 shén , , 幻 huàn 相 xiāng 昙 tán 华 huá 证 zhèng 宿 sù 因 yīn 。 。
垂 chuí 死 sǐ 玉 yù 环 huán 犹 yóu 礼 lǐ 佛 fó , , 再 zài 生 shēng 金 jīn 碗 wǎn 莫 mò 依 yī 人 rén 。 。
司 sī 勋 xūn 枉 wǎng 说 shuō 寻 xún 春 chūn 感 gǎn , , 李 lǐ 益 yì 徒 tú 存 cún 薄 bó 幸 xìng 身 shēn 。 。
怅 chàng 绝 jué 落 luò 花 huā 好 hǎo 颜 yán 色 sè , , 空 kōng 从 cóng 画 huà 里 lǐ 唤 huàn 真 zhēn 真 zhēn 。 。
伤春词十二首 其六。清代。张洵佳。添香红袖肖传神,幻相昙华证宿因。 垂死玉环犹礼佛,再生金碗莫依人。 司勋枉说寻春感,李益徒存薄幸身。 怅绝落花好颜色,空从画里唤真真。