读 dú 东 dōng 坡 pō 集 jí 有 yǒu 感 gǎn - - 梅 méi 曾 céng 亮 liàng
七 qī 载 zài 黄 huáng 州 zhōu 已 yǐ 似 shì 家 jiā , , 又 yòu 从 cóng 儋 dān 耳 ěr 度 dù 年 nián 华 huá 。 。
东 dōng 坡 pō 有 yǒu 地 dì 聊 liáo 栽 zāi 竹 zhú , , 南 nán 海 hǎi 无 wú 人 rén 且 qiě 看 kàn 花 huā 。 。
白 bái 发 fà 瞿 qú 塘 táng 悲 bēi 剑 jiàn 器 qì , , 青 qīng 衫 shān 湓 pén 浦 pǔ 泣 qì 琵 pí 琶 pá 。 。
飘 piāo 零 líng 词 cí 客 kè 多 duō 哀 āi 怨 yuàn , , 学 xué 道 dào 如 rú 公 gōng 信 xìn 有 yǒu 涯 yá 。 。
读东坡集有感。清代。梅曾亮。七载黄州已似家,又从儋耳度年华。 东坡有地聊栽竹,南海无人且看花。 白发瞿塘悲剑器,青衫湓浦泣琵琶。 飘零词客多哀怨,学道如公信有涯。