重 chóng 九 jiǔ 偕 xié 衡 héng 甫 fǔ 少 shǎo 帆 fān 三 sān 游 yóu 云 yún 巢 cháo - - 许 xǔ 传 chuán 霈 pèi
满 mǎn 郭 guō 霜 shuāng 林 lín 唤 huàn 野 yě 舲 líng , , 芦 lú 花 huā 深 shēn 处 chù 偶 ǒu 然 rán 停 tíng 。 。
无 wú 边 biān 木 mù 叶 yè 随 suí 时 shí 落 luò , , 不 bù 断 duàn 山 shān 光 guāng 为 wèi 我 wǒ 青 qīng 。 。
佳 jiā 节 jié 何 hé 妨 fáng 人 rén 淡 dàn 菊 jú , , 仙 xiān 寰 huán 长 zhǎng 许 xǔ 鸟 niǎo 听 tīng 经 jīng 。 。
遨 áo 游 yóu 三 sān 度 dù 忘 wàng 知 zhī 止 zhǐ , , 愿 yuàn 老 lǎo 前 qián 溪 xī 止 zhǐ 止 zhǐ 亭 tíng 。 。
重九偕衡甫少帆三游云巢。清代。许传霈。满郭霜林唤野舲,芦花深处偶然停。 无边木叶随时落,不断山光为我青。 佳节何妨人淡菊,仙寰长许鸟听经。 遨游三度忘知止,愿老前溪止止亭。