登 dēng 金 jīn 山 shān 绝 jué 顶 dǐng ( ( 乙 yǐ 丑 chǒu ( ( 清 qīng 同 tóng 治 zhì 四 sì 年 nián , , 一 yī 八 bā 六 liù 五 wǔ 年 nián , , 二 èr 十 shí 二 èr 岁 suì ) ) ) ) - - 许 xǔ 传 chuán 霈 pèi
长 zhǎng 峙 zhì 大 dà 江 jiāng 东 dōng , , 登 dēng 临 lín 感 gǎn 慨 kǎi 中 zhōng 。 。
塔 tǎ 孤 gū 飞 fēi 鸟 niǎo 疾 jí , , 潮 cháo 落 luò 夕 xī 阳 yáng 红 hóng 。 。
烽 fēng 火 huǒ 千 qiān 山 shān 垒 lěi , , 回 huí 樯 qiáng 万 wàn 里 lǐ 风 fēng 。 。
残 cán 碑 bēi 寻 xún 不 bù 得 dé , , 绝 jué 顶 dǐng 起 qǐ 烟 yān 蒙 méng 。 。
登金山绝顶(乙丑(清同治四年,一八六五年,二十二岁))。清代。许传霈。长峙大江东,登临感慨中。 塔孤飞鸟疾,潮落夕阳红。 烽火千山垒,回樯万里风。 残碑寻不得,绝顶起烟蒙。