咏 yǒng 梅 méi 八 bā 首 shǒu 和 hé 贡 gòng 觉 jué 原 yuán 韵 yùn - - 许 xǔ 南 nán 英 yīng
冬 dōng 心 xīn 独 dú 抱 bào 岁 suì 寒 hán 时 shí , , 惆 chóu 怅 chàng 茅 máo 檐 yán 与 yǔ 竹 zhú 篱 lí 。 。
和 hé 靖 jìng 孤 gū 山 shān 劳 láo 想 xiǎng 像 xiàng , , 师 shī 雄 xióng 短 duǎn 梦 mèng 忽 hū 迷 mí 离 lí 。 。
横 héng 斜 xié 古 gǔ 干 gàn 无 wú 妨 fáng 傲 ào , , 酝 yùn 酿 niàng 春 chūn 风 fēng 不 bù 讳 huì 痴 chī 。 。
风 fēng 雪 xuě 灞 bà 桥 qiáo 驴 lǘ 背 bèi 上 shàng , , 琴 qín 樽 zūn 水 shuǐ 石 shí 远 yuǎn 相 xiāng 期 qī 。 。
咏梅八首和贡觉原韵。清代。许南英。冬心独抱岁寒时,惆怅茅檐与竹篱。 和靖孤山劳想像,师雄短梦忽迷离。 横斜古干无妨傲,酝酿春风不讳痴。 风雪灞桥驴背上,琴樽水石远相期。