被 bèi 放 fàng 出 chū 都 dōu - - 许 xǔ 南 nán 英 yīng
扪 mén 心 xīn 自 zì 觉 jué 此 cǐ 心 xīn 平 píng , , 自 zì 古 gǔ 文 wén 章 zhāng 有 yǒu 定 dìng 评 píng 。 。
不 bù 信 xìn 再 zài 来 lái 犹 yóu 有 yǒu 望 wàng , , 依 yī 然 rán 两 liǎng 度 dù 未 wèi 成 chéng 名 míng ! !
计 jì 偕 xié 远 yuǎn 道 dào 悲 bēi 翁 wēng 子 zi , , 对 duì 策 cè 伤 shāng 时 shí 笑 xiào 贾 jiǎ 生 shēng 。 。
甚 shén 欲 yù 邯 hán 郸 dān 寻 xún 梦 mèng 去 qù , , 人 rén 间 jiān 无 wú 枕 zhěn 可 kě 通 tōng 灵 líng ! !
被放出都。清代。许南英。扪心自觉此心平,自古文章有定评。 不信再来犹有望,依然两度未成名! 计偕远道悲翁子,对策伤时笑贾生。 甚欲邯郸寻梦去,人间无枕可通灵!