听 tīng 新 xīn 蝉 chán 寄 jì 张 zhāng 昼 zhòu - - 方 fāng 干 gàn
细 xì 声 shēng 频 pín 断 duàn 续 xù , , 审 shěn 听 tīng 亦 yì 难 nán 分 fēn 。 。
仿 fǎng 佛 fú 应 yīng 移 yí 处 chù , , 从 cóng 容 róng 却 què 不 bù 闻 wén 。 。
兰 lán 栖 qī 朝 cháo 咽 yàn 露 lù , , 树 shù 隐 yǐn 暝 míng 吟 yín 云 yún 。 。
莫 mò 遣 qiǎn 乡 xiāng 愁 chóu 起 qǐ , , 吾 wú 怀 huái 只 zhǐ 是 shì 君 jūn 。 。
听新蝉寄张昼。唐代。方干。细声频断续,审听亦难分。 仿佛应移处,从容却不闻。 兰栖朝咽露,树隐暝吟云。 莫遣乡愁起,吾怀只是君。