登 dēng 雪 xuě 窦 dòu 僧 sēng 家 jiā - - 方 fāng 干 gàn
登 dēng 寺 sì 寻 xún 盘 pán 道 dào , , 人 rén 烟 yān 远 yuǎn 更 gèng 微 wēi 。 。
石 shí 窗 chuāng 秋 qiū 见 jiàn 海 hǎi , , 山 shān 霭 ǎi 暮 mù 侵 qīn 衣 yī 。 。
众 zhòng 木 mù 随 suí 僧 sēng 老 lǎo , , 高 gāo 泉 quán 尽 jǐn 日 rì 飞 fēi 。 。
谁 shuí 能 néng 厌 yàn 轩 xuān 冕 miǎn , , 来 lái 此 cǐ 便 biàn 忘 wàng 机 jī 。 。
登雪窦僧家。唐代。方干。登寺寻盘道,人烟远更微。 石窗秋见海,山霭暮侵衣。 众木随僧老,高泉尽日飞。 谁能厌轩冕,来此便忘机。