题 tí 雪 xuě 窦 dòu 禅 chán 师 shī 壁 bì - - 方 fāng 干 gàn
飞 fēi 泉 quán 溅 jiàn 禅 chán 石 shí , , 瓶 píng 注 zhù 亦 yì 生 shēng 苔 tái 。 。
海 hǎi 上 shàng 山 shān 不 bù 浅 qiǎn , , 天 tiān 边 biān 人 rén 自 zì 来 lái 。 。
长 cháng 年 nián 随 suí 桧 guì 柏 bǎi , , 独 dú 夜 yè 任 rèn 风 fēng 雷 léi 。 。
猎 liè 者 zhě 闻 wén 疏 shū 磬 qìng , , 知 zhī 师 shī 入 rù 定 dìng 回 huí 。 。
题雪窦禅师壁。唐代。方干。飞泉溅禅石,瓶注亦生苔。 海上山不浅,天边人自来。 长年随桧柏,独夜任风雷。 猎者闻疏磬,知师入定回。