旅 lǚ 次 cì 洋 yáng - - 方 fāng 干 gàn
举 jǔ 目 mù 纵 zòng 然 rán 非 fēi 我 wǒ 有 yǒu , , 思 sī 量 liang 似 shì 在 zài 故 gù 山 shān 时 shí 。 。
鹤 hè 盘 pán 远 yuǎn 势 shì 投 tóu 孤 gū 屿 yǔ , , 蝉 chán 曳 yè 残 cán 声 shēng 过 guò 别 bié 枝 zhī 。 。
凉 liáng 月 yuè 照 zhào 窗 chuāng 欹 yī 枕 zhěn 倦 juàn , , 澄 chéng 泉 quán 绕 rào 石 shí 泛 fàn 觞 shāng 迟 chí 。 。
青 qīng 云 yún 未 wèi 得 dé 平 píng 行 xíng 去 qù , , 梦 mèng 到 dào 江 jiāng 南 nán 身 shēn 旅 lǚ 羁 jī 。 。
旅次洋。唐代。方干。举目纵然非我有,思量似在故山时。 鹤盘远势投孤屿,蝉曳残声过别枝。 凉月照窗欹枕倦,澄泉绕石泛觞迟。 青云未得平行去,梦到江南身旅羁。