赠 zèng 李 lǐ 支 zhī 使 shǐ - - 方 fāng 干 gàn
药 yào 成 chéng 平 píng 地 dì 是 shì 寥 liáo 天 tiān , , 三 sān 十 shí 人 rén 中 zhōng 最 zuì 少 shào 年 nián 。 。
白 bái 雪 xuě 振 zhèn 声 shēng 来 lái 辇 niǎn 下 xià , , 青 qīng 云 yún 开 kāi 路 lù 到 dào 床 chuáng 前 qián 。 。
公 gōng 卿 qīng 位 wèi 近 jìn 应 yīng 翘 qiáo 足 zú , , 荀 xún 宋 sòng 才 cái 微 wēi 可 kě 拍 pāi 肩 jiān 。 。
一 yī 等 děng 孔 kǒng 门 mén 为 wèi 弟 dì 子 zǐ , , 愚 yú 儒 rú 独 dú 自 zì 赋 fù 归 guī 田 tián 。 。
赠李支使。唐代。方干。药成平地是寥天,三十人中最少年。 白雪振声来辇下,青云开路到床前。 公卿位近应翘足,荀宋才微可拍肩。 一等孔门为弟子,愚儒独自赋归田。