水 shuǐ 墨 mò 松 sōng 石 shí - - 方 fāng 干 gàn
三 sān 世 shì 精 jīng 能 néng 举 jǔ 世 shì 无 wú , , 笔 bǐ 端 duān 狼 láng 籍 jí 见 jiàn 功 gōng 夫 fū 。 。
添 tiān 来 lái 势 shì 逸 yì 阴 yīn 崖 yá 黑 hēi , , 泼 pō 处 chù 痕 hén 轻 qīng 灌 guàn 木 mù 枯 kū 。 。
垂 chuí 地 dì 寒 hán 云 yún 吞 tūn 大 dà 漠 mò , , 过 guò 江 jiāng 春 chūn 雨 yǔ 入 rù 全 quán 吴 wú 。 。
兰 lán 堂 táng 坐 zuò 久 jiǔ 心 xīn 弥 mí 惑 huò , , 不 bù 道 dào 山 shān 川 chuān 是 shì 画 huà 图 tú 。 。
水墨松石。唐代。方干。三世精能举世无,笔端狼籍见功夫。 添来势逸阴崖黑,泼处痕轻灌木枯。 垂地寒云吞大漠,过江春雨入全吴。 兰堂坐久心弥惑,不道山川是画图。