抚 fǔ 水 shuǐ 仙 xiān 操 cāo - - 章 zhāng 甫 fǔ
偶 ǒu 尔 ěr 理 lǐ 丝 sī 桐 tóng , , 如 rú 逢 féng 海 hǎi 山 shān 翁 wēng 。 。
情 qíng 移 yí 山 shān 尽 jǐn 处 chù , , 韵 yùn 入 rù 水 shuǐ 流 liú 中 zhōng 。 。
一 yī 曲 qǔ 神 shén 洲 zhōu 到 dào , , 孤 gū 帆 fān 世 shì 界 jiè 空 kōng 。 。
先 xiān 生 shēng 化 huà 工 gōng 意 yì , , 随 suí 兴 xīng 引 yǐn 仙 xiān 风 fēng 。 。
抚水仙操。清代。章甫。偶尔理丝桐,如逢海山翁。 情移山尽处,韵入水流中。 一曲神洲到,孤帆世界空。 先生化工意,随兴引仙风。