山 shān 窗 chuāng 即 jí 景 jǐng - - 劳 láo 蓉 róng 君 jūn
春 chūn 朝 cháo 常 cháng 破 pò 绣 xiù 工 gōng 夫 fū , , 笔 bǐ 砚 yàn 安 ān 排 pái 兴 xìng 不 bù 孤 gū 。 。
怪 guài 底 dǐ 花 huā 枝 zhī 慵 yōng 过 guò 我 wǒ , , 一 yī 帘 lián 香 xiāng 影 yǐng 倩 qiàn 风 fēng 扶 fú 。 。
山窗即景。清代。劳蓉君。春朝常破绣工夫,笔砚安排兴不孤。 怪底花枝慵过我,一帘香影倩风扶。