庚 gēng 辰 chén 六 liù 月 yuè 入 rù 都 dōu 重 zhòng 过 guò 旧 jiù 第 dì 有 yǒu 感 gǎn - - 彭 péng 祖 zǔ 润 rùn
萍 píng 踪 zōng 飘 piāo 泊 bó 几 jǐ 经 jīng 春 chūn , , 老 lǎo 屋 wū 重 zhòng 过 guò 倍 bèi 怆 chuàng 神 shén 。 。 自 zì 种 zhǒng 梅 méi 花 huā 已 yǐ 如 rú 客 kè , , 惯 guàn 来 lái 燕 yàn 子 zi 尚 shàng 窥 kuī 人 rén 。 。
红 hóng 尘 chén 依 yī 旧 jiù 嘶 sī 马 mǎ , , 绿 lǜ 野 yě 苍 cāng 凉 liáng 卧 wò 石 shí 麟 lín 。 。 二 èr 十 shí 余 yú 年 nián 歌 gē 哭 kū 地 dì , , 不 bù 堪 kān 回 huí 首 shǒu 话 huà 前 qián 因 yīn 。 。
庚辰六月入都重过旧第有感。清代。彭祖润。萍踪飘泊几经春,老屋重过倍怆神。自种梅花已如客,惯来燕子尚窥人。 红尘依旧嘶马,绿野苍凉卧石麟。二十余年歌哭地,不堪回首话前因。