咏 yǒng 怀 huái 十 shí 七 qī 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 彭 péng 孙 sūn 遹 yù
亭 tíng 亭 tíng 玉 yù 叶 yè 梅 méi , , 皎 jiǎo 皎 jiǎo 如 rú 霜 shuāng 白 bái 。 。
朝 cháo 为 wèi 枝 zhī 上 shàng 花 huā , , 暮 mù 赠 zèng 陇 lǒng 头 tóu 客 kè 。 。
宁 níng 知 zhī 相 xiāng 赏 shǎng 辰 chén , , 即 jí 为 wéi 零 líng 落 luò 夕 xī 。 。
山 shān 花 huā 不 bù 知 zhī 名 míng , , 终 zhōng 岁 suì 无 wú 人 rén 摘 zhāi 。 。
咏怀十七首 其一。清代。彭孙遹。亭亭玉叶梅,皎皎如霜白。 朝为枝上花,暮赠陇头客。 宁知相赏辰,即为零落夕。 山花不知名,终岁无人摘。