过 guò 岭 lǐng 二 èr 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 彭 péng 孙 sūn 遹 yù
春 chūn 风 fēng 又 yòu 逐 zhú 塞 sāi 鸿 hóng 飞 fēi , , 横 héng 浦 pǔ 人 rén 烟 yān 入 rù 望 wàng 微 wēi 。 。
却 què 忆 yì 天 tiān 南 nán 真 zhēn 似 sì 梦 mèng , , 暂 zàn 来 lái 岭 lǐng 北 běi 已 yǐ 如 rú 归 guī 。 。
松 sōng 阴 yīn 不 bù 改 gǎi 当 dāng 时 shí 碧 bì , , 柳 liǔ 色 sè 曾 céng 攀 pān 去 qù 日 rì 衣 yī 。 。
犹 yóu 有 yǒu 平 píng 生 shēng 师 shī 友 yǒu 在 zài , , 寸 cùn 心 xīn 长 zhǎng 自 zì 恋 liàn 音 yīn 徽 huī 。 。
过岭二首 其一。清代。彭孙遹。春风又逐塞鸿飞,横浦人烟入望微。 却忆天南真似梦,暂来岭北已如归。 松阴不改当时碧,柳色曾攀去日衣。 犹有平生师友在,寸心长自恋音徽。