脱 tuō 太 tài 师 shī - - 丁 dīng 鹤 hè 年 nián
淮 huái 海 hǎi 重 zhòng 闻 wén 斧 fǔ 钺 yuè 临 lín , , 一 yī 时 shí 黎 lí 庶 shù 尽 jǐn 倾 qīng 心 xīn 。 。
雷 léi 霆 tíng 声 shēng 播 bō 天 tiān 威 wēi 远 yuǎn , , 霖 lín 雨 yǔ 恩 ēn 添 tiān 帝 dì 泽 zé 深 shēn 。 。
暗 àn 室 shì 有 yǒu 蝇 yíng 污 wū 白 bái 璧 bì , , 明 míng 廷 tíng 无 wú 象 xiàng 铸 zhù 黄 huáng 金 jīn 。 。
风 fēng 尘 chén 未 wèi 息 xī 英 yīng 雄 xióng 死 sǐ , , 坐 zuò 对 duì 江 jiāng 山 shān 慨 kǎi 古 gǔ 今 jīn 。 。
脱太师。元代。丁鹤年。淮海重闻斧钺临,一时黎庶尽倾心。 雷霆声播天威远,霖雨恩添帝泽深。 暗室有蝇污白璧,明廷无象铸黄金。 风尘未息英雄死,坐对江山慨古今。