宋 sòng 梅 méi - - 曾 céng 逢 féng 辰 chén
胜 shèng 地 dì 寻 xún 香 xiāng 感 gǎn 慨 kǎi 深 shēn , , 古 gǔ 祠 cí 零 líng 落 luò 树 shù 阴 yīn 阴 yīn 。 。
可 kě 怜 lián 炎 yán 宋 sòng 繁 fán 华 huá 尽 jǐn , , 不 bù 及 jí 梅 méi 花 huā 冷 lěng 到 dào 今 jīn 。 。
宋梅。清代。曾逢辰。胜地寻香感慨深,古祠零落树阴阴。 可怜炎宋繁华尽,不及梅花冷到今。