消 xiāo 寒 hán 诗 shī 有 yǒu 跋 bá - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
惜 xī 哉 zāi 其 qí 人 rén 美 měi 且 qiě 才 cái , , 断 duàn 肠 cháng 漱 shù 玉 yù 例 lì 堪 kān 哀 āi 。 。
太 tài 平 píng 湖 hú 畔 pàn 丁 dīng 香 xiāng 树 shù , , 轻 qīng 薄 bó 为 wéi 文 wén 莫 mò 浪 làng 猜 cāi 。 。
消寒诗有跋。清代。曾习经。惜哉其人美且才,断肠漱玉例堪哀。 太平湖畔丁香树,轻薄为文莫浪猜。