丰 fēng 化 huà 寺 sì - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
睡 shuì 起 qǐ 凉 liáng 痕 hén 落 luò 簟 diàn 纹 wén , , 远 yuǎn 山 shān 清 qīng 瘦 shòu 似 shì 夫 fū 君 jūn 。 。
一 yī 龛 kān 禅 chán 寂 jì 上 shàng 灯 dēng 火 huǒ , , 黄 huáng 葛 gé 花 huā 开 kāi 秋 qiū 雨 yǔ 繁 fán 。 。
丰化寺。清代。曾习经。睡起凉痕落簟纹,远山清瘦似夫君。 一龛禅寂上灯火,黄葛花开秋雨繁。