题 tí 法 fǎ 源 yuán 寺 sì 饯 jiàn 春 chūn 图 tú - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
一 yī 岁 suì 田 tián 居 jū 罕 hǎn 入 rù 城 chéng , , 顷 qǐng 来 lái 差 chà 喜 xǐ 渐 jiàn 忘 wàng 名 míng 。 。
已 yǐ 成 chéng 经 jīng 雨 yǔ 孤 gū 花 huā 泪 lèi , , 持 chí 谢 xiè 呼 hū 春 chūn 百 bǎi 鸟 niǎo 声 shēng 。 。
闭 bì 眼 yǎn 未 wèi 应 yīng 迷 mí 去 qù 住 zhù , , 此 cǐ 心 xīn 端 duān 已 yǐ 废 fèi 将 jiāng 迎 yíng 。 。
道 dào 师 shī 所 suǒ 写 xiě 新 xīn 诗 shī 句 jù , , 为 wèi 问 wèn 堂 táng 头 tóu 作 zuò 么 me 生 shēng 。 。
题法源寺饯春图。清代。曾习经。一岁田居罕入城,顷来差喜渐忘名。 已成经雨孤花泪,持谢呼春百鸟声。 闭眼未应迷去住,此心端已废将迎。 道师所写新诗句,为问堂头作么生。