题 tí 永 yǒng 青 qīng 山 shān 人 rén 芙 fú 蓉 róng 峰 fēng 采 cǎi 药 yào 图 tú - - 曾 céng 习 xí 经 jīng
采 cǎi 药 yào 看 kàn 云 yún 忘 wàng 归 guī 却 què , , 洞 dòng 房 fáng 篁 huáng 竹 zhú 锁 suǒ 烟 yān 霏 fēi 。 。
传 chuán 钞 chāo 粹 cuì 语 yǔ 如 rú 真 zhēn 诰 gào , , 偶 ǒu 辨 biàn 星 xīng 文 wén 识 shí 少 shǎo 微 wēi 。 。
暗 àn 水 shuǐ 但 dàn 闻 wén 笙 shēng 罄 qìng 远 yuǎn , , 清 qīng 斋 zhāi 留 liú 供 gōng 茯 fú 苓 líng 肥 féi 。 。
先 xiān 生 shēng 未 wèi 肯 kěn 逢 féng 人 rén 道 dào , , 颇 pō 笑 xiào 东 dōng 坡 pō 怕 pà 忍 rěn 饥 jī 。 。
题永青山人芙蓉峰采药图。清代。曾习经。采药看云忘归却,洞房篁竹锁烟霏。 传钞粹语如真诰,偶辨星文识少微。 暗水但闻笙罄远,清斋留供茯苓肥。 先生未肯逢人道,颇笑东坡怕忍饥。