登 dēng 海 hǎi 云 yún 楼 lóu 怀 huái 萸 yú 湾 wān 清 qīng 凉 liáng 主 zhǔ 人 rén - - 达 dá 瑛 yīng
退 tuì 院 yuàn 僧 sēng 同 tóng 岭 lǐng 上 shàng 云 yún , , 凌 líng 江 jiāng 小 xiǎo 阁 gé 一 yī 炉 lú 薰 xūn 。 。
窥 kuī 人 rén 鸥 ōu 鹭 lù 当 dāng 窗 chuāng 立 lì , , 出 chū 寺 sì 钟 zhōng 鱼 yú 隔 gé 水 shuǐ 闻 wén 。 。
仍 réng 有 yǒu 青 qīng 山 shān 常 cháng 我 wǒ 伴 bàn , , 纵 zòng 无 wú 明 míng 月 yuè 也 yě 思 sī 君 jūn 。 。
临 lín 风 fēng 欲 yù 跨 kuà 扬 yáng 州 zhōu 鹤 hè , , 海 hǎi 气 qì 微 wēi 茫 máng 望 wàng 不 bù 分 fēn 。 。
登海云楼怀萸湾清凉主人。清代。达瑛。退院僧同岭上云,凌江小阁一炉薰。 窥人鸥鹭当窗立,出寺钟鱼隔水闻。 仍有青山常我伴,纵无明月也思君。 临风欲跨扬州鹤,海气微茫望不分。