和 hé 陈 chén 怡 yí 萱 xuān 女 nǚ 史 shǐ 冬 dōng 兴 xìng 原 yuán 韵 yùn 四 sì 首 shǒu - - 费 fèi 墨 mò 娟 juān
千 qiān 林 lín 落 luò 叶 yè 舞 wǔ 婆 pó 娑 suō , , 冬 dōng 景 jǐng 无 wú 聊 liáo 可 kě 奈 nài 何 hé ? ?
几 jǐ 处 chù 冰 bīng 花 huā 摧 cuī 草 cǎo 木 mù , , 数 shù 声 shēng 腊 là 鼓 gǔ 动 dòng 星 xīng 河 hé 。 。
避 bì 寒 hán 今 jīn 我 wǒ 常 cháng 垂 chuí 幕 mù , , 为 wèi 国 guó 谁 shuí 人 rén 肯 kěn 执 zhí 戈 gē ? ?
天 tiān 子 zǐ 无 wú 愁 chóu 终 zhōng 有 yǒu 福 fú , , 承 chéng 平 píng 转 zhuǎn 瞬 shùn 播 bō 讴 ōu 歌 gē 。 。
和陈怡萱女史冬兴原韵四首。清代。费墨娟。千林落叶舞婆娑,冬景无聊可奈何? 几处冰花摧草木,数声腊鼓动星河。 避寒今我常垂幕,为国谁人肯执戈? 天子无愁终有福,承平转瞬播讴歌。