南 nán 园 yuán 诗 shī 社 shè 重 chóng 开 kāi 呈 chéng 梁 liáng 节 jié 庵 ān 先 xiān 生 shēng - - 黄 huáng 节 jié
盛 shèng 时 shí 台 tái 笠 lì 却 què 难 nán 忘 wàng , , 一 yī 赋 fù 都 dōu 人 rén 已 yǐ 足 zú 伤 shāng 。 。
高 gāo 会 huì 及 jí 来 lái 随 suí 老 lǎo 辈 bèi , , 雅 yǎ 歌 gē 还 hái 得 dé 共 gòng 斯 sī 堂 táng 。 。
兴 xìng 微 wēi 国 guó 俗 sú 诗 shī 将 jiāng 废 fèi , , 俯 fǔ 仰 yǎng 前 qián 尘 chén 地 dì 亦 yì 苍 cāng 。 。
独 dú 使 shǐ 南 nán 园 yuán 不 bù 寥 liáo 落 luò , , 参 cān 天 tiān 林 lín 木 mù 起 qǐ 朝 zhāo 阳 yáng 。 。
南园诗社重开呈梁节庵先生。清代。黄节。盛时台笠却难忘,一赋都人已足伤。 高会及来随老辈,雅歌还得共斯堂。 兴微国俗诗将废,俯仰前尘地亦苍。 独使南园不寥落,参天林木起朝阳。