晚 wǎn 过 guò 岭 lǐng 学 xué 祠 cí - - 黄 huáng 节 jié
老 lǎo 成 chéng 凋 diāo 谢 xiè 我 wǒ 才 cái 来 lái , , 后 hòu 有 yǒu 千 qiān 秋 qiū 亦 yì 足 zú 哀 āi 。 。
盛 shèng 雨 yǔ 断 duàn 樽 zūn 陈 chén 发 fā 酵 jiào , , 覆 fù 茅 máo 中 zhōng 霤 liù 坏 huài 生 shēng 苔 tái 。 。
不 bù 奇 qí 天 tiān 下 xià 殚 dān 残 cán 尽 jǐn , , 独 dú 对 duì 林 lín 花 huā 寂 jì 寞 mò 开 kāi 。 。
孤 gū 抱 bào 向 xiàng 人 rén 无 wú 可 kě 说 shuō , , 晚 wǎn 祠 cí 香 xiāng 火 huǒ 自 zì 萦 yíng 回 huí 。 。
晚过岭学祠。清代。黄节。老成凋谢我才来,后有千秋亦足哀。 盛雨断樽陈发酵,覆茅中霤坏生苔。 不奇天下殚残尽,独对林花寂寞开。 孤抱向人无可说,晚祠香火自萦回。