宾 bīn 虹 hóng 为 wèi 贞 zhēn 壮 zhuàng 画 huà 杨 yáng 花 huā 图 tú 予 yǔ 题 tí 一 yī 律 lǜ - - 黄 huáng 节 jié
且 qiě 从 cóng 湖 hú 上 shàng 说 shuō 宣 xuān 南 nán , , 别 bié 后 hòu 能 néng 为 wéi 数 shù 日 rì 谭 tán 。 。
汝 rǔ 已 yǐ 杨 yáng 花 huā 伤 shāng 逝 shì 水 shuǐ , , 我 wǒ 才 cái 秋 qiū 梦 mèng 了 le 优 yōu 昙 tán 。 。
两 liǎng 人 rén 结 jié 习 xí 今 jīn 俱 jù 尽 jǐn , , 一 yī 世 shì 沉 chén 冥 míng 孰 shú 更 gèng 堪 kān 。 。
闲 xián 却 què 夏 xià 来 lái 劳 láo 倦 juàn 意 yì , , 坐 zuò 看 kàn 山 shān 翠 cuì 作 zuò 浮 fú 岚 lán 。 。
宾虹为贞壮画杨花图予题一律。清代。黄节。且从湖上说宣南,别后能为数日谭。 汝已杨花伤逝水,我才秋梦了优昙。 两人结习今俱尽,一世沉冥孰更堪。 闲却夏来劳倦意,坐看山翠作浮岚。