五 wǔ 磊 lěi 寺 sì 濯 zhuó 锦 jǐn 溪 xī - - 冯 féng 元 yuán 仲 zhòng
寻 xún 常 cháng 花 huā 影 yǐng 何 hé 须 xū 濯 zhuó , , 独 dú 有 yǒu 梅 méi 花 huā 心 xīn 不 bù 落 là 。 。
谁 shuí 将 jiāng 锦 jǐn 字 zì 洗 xǐ 清 qīng 流 liú , , 一 yī 片 piàn 浮 fú 云 yún 填 tián 夜 yè 壑 hè 。 。
石 shí 岂 qǐ 无 wú 言 yán 泉 quán 欲 yù 香 xiāng , , 高 gāo 高 gāo 下 xià 下 xià 非 fēi 穿 chuān 凿 záo 。 。
听 tīng 得 dé 烟 yān 声 shēng 万 wàn 树 shù 笼 lóng , , 杖 zhàng 头 tóu 何 hé 用 yòng 夸 kuā 行 xíng 脚 jiǎo 。 。
五磊寺濯锦溪。清代。冯元仲。寻常花影何须濯,独有梅花心不落。 谁将锦字洗清流,一片浮云填夜壑。 石岂无言泉欲香,高高下下非穿凿。 听得烟声万树笼,杖头何用夸行脚。