秋 qiū 日 rì 登 dēng 陶 táo 然 rán 亭 tíng - - 冯 féng 廷 tíng 丞 chéng
葭 jiā 菼 tǎn 荒 huāng 荒 huāng 水 shuǐ 四 sì 围 wéi , , 阑 lán 干 gān 独 dú 倚 yǐ 对 duì 斜 xié 晖 huī 。 。
塞 sāi 云 yún 度 dù 雁 yàn 遥 yáo 天 tiān 阔 kuò , , 老 lǎo 树 shù 吟 yín 风 fēng 乱 luàn 叶 yè 飞 fēi 。 。
几 jǐ 日 rì 故 gù 人 rén 同 tóng 载 zài 酒 jiǔ , , 只 zhǐ 今 jīn 时 shí 节 jié 屡 lǚ 更 gēng 衣 yī 。 。
菊 jú 花 huā 正 zhèng 好 hǎo 情 qíng 怀 huái 懒 lǎn , , 为 wèi 怅 chàng 登 dēng 临 lín 旧 jiù 侣 lǚ 稀 xī 。 。
秋日登陶然亭。清代。冯廷丞。葭菼荒荒水四围,阑干独倚对斜晖。 塞云度雁遥天阔,老树吟风乱叶飞。 几日故人同载酒,只今时节屡更衣。 菊花正好情怀懒,为怅登临旧侣稀。