临 lín 水 shuǐ 亭 tíng - - 王 wáng 适 shì
高 gāo 馆 guǎn 基 jī 曾 céng 山 shān , , 微 wēi 幂 mì 生 shēng 花 huā 草 cǎo 。 。
傍 bàng 对 duì 野 yě 村 cūn 树 shù , , 下 xià 临 lín 车 chē 马 mǎ 道 dào 。 。
清 qīng 朗 lǎng 悟 wù 心 xīn 术 shù , , 幽 yōu 遐 xiá 备 bèi 瞻 zhān 讨 tǎo 。 。
回 huí 合 hé 峰 fēng 隐 yǐn 云 yún , , 联 lián 绵 mián 渚 zhǔ 萦 yíng 岛 dǎo 。 。
气 qì 似 shì 沧 cāng 洲 zhōu 胜 shèng , , 风 fēng 为 wèi 青 qīng 春 chūn 好 hǎo 。 。
相 xiāng 及 jí 盛 shèng 年 nián 时 shí , , 无 wú 令 lìng 叹 tàn 衰 shuāi 老 lǎo 。 。
临水亭。唐代。王适。高馆基曾山,微幂生花草。 傍对野村树,下临车马道。 清朗悟心术,幽遐备瞻讨。 回合峰隐云,联绵渚萦岛。 气似沧洲胜,风为青春好。 相及盛年时,无令叹衰老。