七 qī 叠 dié 病 bìng 鹤 hè 送 sòng 春 chūn 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 黄 huáng 人 rén
浪 làng 涌 yǒng 桃 táo 花 huā 渡 dù 口 kǒu 沦 lún , , 仙 xiān 源 yuán 一 yī 闭 bì 永 yǒng 无 wú 春 chūn 。 。
风 fēng 多 duō 跋 bá 扈 hù 谁 shuí 移 yí 檄 xí , , 海 hǎi 已 yǐ 扬 yáng 尘 chén 尚 shàng 觅 mì 珍 zhēn 。 。
青 qīng 帝 dì 权 quán 偏 piān 容 róng 魅 mèi 假 jiǎ , , 洛 luò 妃 fēi 态 tài 岂 qǐ 好 hǎo 龙 lóng 真 zhēn 。 。
蘼 mí 芜 wú 绿 lǜ 断 duàn 空 kōng 山 shān 路 lù , , 未 wèi 信 xìn 新 xīn 人 rén 胜 shèng 旧 jiù 人 rén 。 。
七叠病鹤送春韵 其一。清代。黄人。浪涌桃花渡口沦,仙源一闭永无春。 风多跋扈谁移檄,海已扬尘尚觅珍。 青帝权偏容魅假,洛妃态岂好龙真。 蘼芜绿断空山路,未信新人胜旧人。