咏 yǒng 荷 hé 用 yòng 新 xīn 城 chéng 先 xiān 生 shēng 秋 qiū 柳 liǔ 韵 yùn 其 qí 七 qī - - 黄 huáng 人 rén
弄 nòng 珠 zhū 人 rén 到 dào 换 huàn 罗 luó 衣 yī , , 认 rèn 是 shì 仙 xiān 源 yuán 路 lù 又 yòu 非 fēi 。 。
入 rù 幕 mù 无 wú 声 shēng 香 xiāng 梦 mèng 稳 wěn , , 倾 qīng 城 chéng 有 yǒu 价 jià 热 rè 肠 cháng 稀 xī 。 。
尽 jǐn 留 liú 馀 yú 地 dì 供 gōng 鱼 yú 戏 xì , , 莫 mò 作 zuò 残 cán 霞 xiá 逐 zhú 雁 yàn 飞 fēi 。 。
风 fēng 紧 jǐn 水 shuǐ 深 shēn 移 yí 不 bù 得 dé , , 盆 pén 天 tiān 位 wèi 置 zhì 愿 yuàn 都 dōu 违 wéi 。 。
咏荷用新城先生秋柳韵 其七。清代。黄人。弄珠人到换罗衣,认是仙源路又非。 入幕无声香梦稳,倾城有价热肠稀。 尽留馀地供鱼戏,莫作残霞逐雁飞。 风紧水深移不得,盆天位置愿都违。