花 huā 朝 zhāo 宿 sù 石 shí 井 jǐng - - 黄 huáng 宗 zōng 羲 xī
绳 shéng 穿 chuān 忆 yì 得 dé 去 qù 年 nián 事 shì , , 惭 cán 愧 kuì 高 gāo 楼 lóu 听 tīng 落 luò 湍 tuān 。 。
红 hóng 烛 zhú 犹 yóu 嫌 xián 寒 hán 话 huà 短 duǎn , , 竹 zhú 鸡 jī 亦 yì 道 dào 路 lù 行 xíng 难 nán 。 。
相 xiāng 看 kàn 白 bái 鬓 bìn 经 jīng 三 sān 世 shì , , 耐 nài 得 dé 青 qīng 松 sōng 此 cǐ 两 liǎng 山 shān 。 。
感 gǎn 慨 kǎi 便 biàn 成 chéng 孤 gū 负 fù 却 què , , 铜 tóng 丸 wán 钱 qián 汁 zhī 是 shì 常 cháng 餐 cān 。 。
花朝宿石井。清代。黄宗羲。绳穿忆得去年事,惭愧高楼听落湍。 红烛犹嫌寒话短,竹鸡亦道路行难。 相看白鬓经三世,耐得青松此两山。 感慨便成孤负却,铜丸钱汁是常餐。