卧 wò 病 bìng 旬 xún 日 rì 未 wèi 已 yǐ 闲 xián 书 shū 所 suǒ 忆 yì 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 宗 zōng 羲 xī
却 què 火 huǒ 烧 shāo 余 yú 此 cǐ 病 bìng 身 shēn , , 更 gèng 无 wú 思 sī 卢 lú 染 rǎn 秋 qiū 尘 chén 。 。
打 dǎ 钟 zhōng 扫 sǎo 地 dì 今 jīn 行 xíng 者 zhě , , 阮 ruǎn 哭 kū 嵇 jī 狂 kuáng 仆 pū 恨 hèn 人 rén 。 。
风 fēng 浪 làng 满 mǎn 庭 tíng 闲 xián 暮 mù 日 rì , , 莺 yīng 花 huā 极 jí 目 mù 坐 zuò 芳 fāng 辰 chén 。 。
静 jìng 中 zhōng 探 tàn 得 dé 真 zhēn 消 xiāo 息 xī , , 只 zhǐ 觉 jué 于 yú 今 jīn 万 wàn 物 wù 亲 qīn 。 。
卧病旬日未已闲书所忆其二。清代。黄宗羲。却火烧余此病身,更无思卢染秋尘。 打钟扫地今行者,阮哭嵇狂仆恨人。 风浪满庭闲暮日,莺花极目坐芳辰。 静中探得真消息,只觉于今万物亲。