次 cì 韵 yùn 孙 sūn 寿 shòu 朋 péng 感 gǎn 怀 huái 之 zhī 作 zuò - - 黄 huáng 维 wéi 申 shēn
青 qīng 衫 shān 寥 liáo 落 luò 十 shí 年 nián 身 shēn , , 始 shǐ 信 xìn 穷 qióng 通 tōng 本 běn 夙 sù 因 yīn 。 。
诗 shī 兴 xìng 每 měi 从 cóng 愁 chóu 里 lǐ 发 fā , , 人 rén 情 qíng 惟 wéi 有 yǒu 醉 zuì 时 shí 真 zhēn 。 。
事 shì 当 dāng 失 shī 意 yì 才 cái 知 zhī 命 mìng , , 话 huà 到 dào 无 wú 言 yán 更 gèng 怆 chuàng 神 shén 。 。
毕 bì 竟 jìng 诗 shī 书 shū 非 fēi 误 wù 我 wǒ , , 歧 qí 途 tú 偏 piān 得 de 赏 shǎng 心 xīn 人 rén 。 。
次韵孙寿朋感怀之作。清代。黄维申。青衫寥落十年身,始信穷通本夙因。 诗兴每从愁里发,人情惟有醉时真。 事当失意才知命,话到无言更怆神。 毕竟诗书非误我,歧途偏得赏心人。