大 dà 风 fēng 雨 yǔ 从 cóng 汉 hàn 阳 yáng 渡 dù - - 杨 yáng 承 chéng 禧 xǐ
中 zhōng 流 liú 拔 bá 剑 jiàn 横 héng 江 jiāng 水 shuǐ , , 雪 xuě 浪 làng 如 rú 山 shān 复 fù 几 jǐ 重 zhòng 。 。
浮 fú 世 shì 津 jīn 涯 yá 何 hé 莽 mǎng 苍 cāng , , 平 píng 生 shēng 淮 huái 海 hǎi 在 zài 心 xīn 胸 xiōng 。 。
天 tiān 边 biān 电 diàn 笑 xiào 多 duō 投 tóu 马 mǎ , , 雨 yǔ 后 hòu 风 fēng 颠 diān 远 yuǎn 送 sòng 龙 lóng 。 。
回 huí 首 shǒu 晴 qíng 川 chuān 烟 yān 树 shù 阔 kuò , , 夕 xī 阳 yáng 一 yī 角 jiǎo 度 dù 疏 shū 钟 zhōng 。 。
大风雨从汉阳渡。清代。杨承禧。中流拔剑横江水,雪浪如山复几重。 浮世津涯何莽苍,平生淮海在心胸。 天边电笑多投马,雨后风颠远送龙。 回首晴川烟树阔,夕阳一角度疏钟。